Cá Đổi Mạng - Chương 1
1
Bạn trai tôi, Chu Minh, là một người vô cùng đam mê câu cá.
Hôm nay, anh ấy mang về một con cá lớn, trông phải nặng đến 15kg. Anh ấy vui vẻ đặt nó vào chiếc bể cá mới chuẩn bị sẵn từ lâu, còn nói rằng đây là con cá đầu tiên của bể, nhất định phải chăm sóc thật tốt.
Tôi thì không vui chút nào.
Thấy sắc mặt tôi không tốt, Chu Minh lấy ra một chiếc bánh ngọt nhỏ, nói đây là quà đặc biệt mua cho tôi, bảo tôi đừng giận nữa.
Tôi thường xuyên cãi nhau với anh ấy vì chuyện câu cá. Không phải vì sở thích này, mà vì nó đã trở thành nỗi ám ảnh. Anh ấy ngày càng đắm chìm trong đó, không màng đến sức khỏe hay sự nghiệp, thậm chí tính khí cũng trở nên nóng nảy hơn.
Tối hôm đó, tôi định bụng sẽ nói chuyện nghiêm túc với anh ấy. Dù sao chúng tôi cũng sắp kết hôn, không thể cứ tiếp tục như vậy mãi được.
Nhưng tối hôm đó, Chu Minh cứ nhìn chằm chằm vào bể cá suốt đêm, tôi gọi cũng không đáp. Đôi mắt anh ấy trừng lớn, không chớp, gương mặt vô cảm khiến tôi lạnh sống lưng.
Tôi liếc nhìn vào bể cá theo phản xạ.
Và cảnh tượng đó khiến tôi sợ chết khiếp.
Tôi dường như thấy con cá đảo tròn con ngươi.
Nó đang nhìn chằm chằm vào tôi.
Một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng, làm tôi nổi hết da gà.
Nhưng Chu Minh không có phản ứng gì khác thường. Tôi nghĩ có lẽ do mình quá mệt mỏi vì mấy ngày nay vùi đầu vào công việc, nên tự trấn an bản thân, bảo anh ấy đi ngủ sớm rồi quay về phòng trước.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi thấy Chu Minh vẫn ngồi nguyên trên ghế sofa, tư thế y hệt tối qua, tiếp tục nhìn chằm chằm vào bể cá.
2
“Anh thức cả đêm à?”
Chu Minh chỉ khẽ “Ừ” một tiếng, không nói thêm gì nữa.
Tôi thực sự không chịu nổi, liền chụp một bức ảnh rồi đăng lên mạng than thở: [Bạn trai tôi cứ nhìn chằm chằm vào cái bể cá cả đêm, không biết có gì hay ho nữa. Thế thì cưới con cá luôn đi cho rồi!]
Trước đây, mỗi ngày anh ấy đều ra ngoài với đủ thứ đồ nghề, tôi đã nhịn lắm rồi. Giờ ngay cả một con cá cũng có thể khiến anh ấy nhìn cả đêm, vậy còn chỗ nào cho tôi trong mắt anh ấy nữa?
Tôi hả hê nhìn bình luận, rất nhiều cô gái cũng than phiền chuyện bạn trai nghiện game đến mức không đoái hoài gì đến mình.
Nhưng giữa hàng loạt bình luận đó, có vài câu làm tôi giật mình: [Con cá này không thể nuôi! Đây là cá đổi mạng! Bạn trai cô đang bị dùng làm công cụ hoán hồn đấy!]
Tôi chết sững.
Làm gì có chuyện đó?
Những người khác cũng phản bác:
[Xem phim trinh thám nhiều quá à? Cá đổi mạng gì chứ?]
[Sao không bảo con cá này ăn thịt người luôn đi!]
[Tôi câu cá mười mấy năm rồi mà chưa từng nghe chuyện nực cười thế này.]
Thậm chí có kẻ còn chửi bới, nói rằng tôi gặp phải kẻ ngốc rồi.
Tôi cũng chẳng để ý, chỉ coi đó là trò đùa.
Nhưng ngay sau đó, một loạt tin nhắn riêng tư liên tục gửi đến:
[Tôi không lừa cô đâu.]
[Con cá này thực sự không thể giữ trong nhà.]
[Đến thời khắc nhất định, bạn trai cô sẽ mất mạng.]
[Nếu không tin, hãy quan sát xem dưới mắt anh ta có quầng thâm không.]
[Và anh ta sẽ không muốn ăn thức ăn của con người nữa, những món ăn bình thường sẽ không thể khiến anh ta hứng thú.]
[Nếu cô tin tôi, hãy quan sát kỹ mà xem.]
3
Tôi có chút sợ hãi. Dù cho rằng tất cả chỉ là những lời hoang đường, nhưng tôi lo lắng cho Chu Minh nên vẫn cẩn thận bước đến trước mặt anh ấy để xác nhận.
Cái nhìn đầu tiên đã khiến tôi kinh hãi!
Dưới mắt Chu Minh quả thực có vết thâm xanh, cả người anh ấy trông cũng yếu ớt hẳn. Nhưng khoảnh khắc anh ấy ngẩng lên nhìn tôi, tôi lại có cảm giác rằng con cá sau lưng mình cũng đang dõi theo tôi…
Tôi cố nén sự bất an trong lòng, nhẹ nhàng hỏi: “Anh muốn ăn gì vào bữa sáng? Để em làm cho.”
Chu Minh chỉ lắc nhẹ đầu, như thể có thứ gì đó đè nặng trên cổ khiến anh ấy không thể cử động thoải mái, sau đó nói với tôi: “Anh không có khẩu vị, em ăn đi.”
Lòng tôi chùng xuống. Lẽ nào, con cá này thực sự là “Cá Đổi Mạng” như người kia đã nói?
Mặc dù con cá này trông có phần kỳ dị, với thân hình tròn lẳn, ngắn và mập hơn những con cá khác, toàn thân đỏ rực. Nhưng khác với màu đỏ thông thường của cá vàng, sắc đỏ trên con cá này lại mang đến một cảm giác rợn người.
Tôi quay lại nhìn nó, đúng lúc đó, tôi thấy đôi mắt con cá xoay tròn 360 độ! Tôi hoảng sợ chạy về phòng, lập tức nhắn tin cho người kia.
[Xin chào, có vẻ như mọi chuyện đang diễn ra giống như bạn nói. Bạn có thể nói rõ hơn Cá Đổi Mạng là gì không?]
Tôi sốt ruột chờ đợi câu trả lời, thậm chí còn lên mạng tìm kiếm thông tin. Nhưng hoàn toàn không có tin tức gì về loài cá này! Chỉ toàn là những câu chuyện kinh dị, bí ẩn khiến tôi càng thêm lo lắng.
Cuối cùng, sau một lúc lâu, tôi nhận được hồi âm:
[Tôi vừa lục lại sách cổ trong nhà.]
[Cá Đổi Mạng khi trưởng thành sẽ có toàn thân màu đỏ. Dựa theo giới tính của người bị đổi mạng, nó sẽ có những biểu hiện khác nhau.]
[Đến ngày thứ 7, nó sẽ hoàn thành nhiệm vụ đổi mạng.]
[Hiện tại, nó đã chọn bạn trai của cô. Trong vòng 3 ngày tới, vào nửa đêm, con cá này sẽ phát ra ánh sáng đỏ.]
[Hai người phải thả nó về sông trước khi chuyện đó xảy ra.]
[Nhất định phải là ban ngày, tuyệt đối không được thả nó vào ban đêm!]
Tôi thắc mắc: [Thả về sông chẳng phải sẽ hại người khác sao?]
Người kia trả lời: [Ngay khi con cá cắn câu, nó đã chọn sẵn người để đổi mạng. Nếu sau 7 ngày không hoàn thành, nó sẽ tự biến mất.]
[Tổ tiên nhà tôi từng nghiên cứu về vu thuật và ghi chép lại loại đổi mạng này. Nhưng đây là một thuật cực kỳ độc ác. Người thực hiện nghi thức này cũng sẽ bị phản phệ, cơ thể dần dần thối rữa. Đến thời điểm đổi mạng, kẻ thi thuật sẽ hoàn toàn mục nát mà chết.]
[Đây là nghi thức ‘Hai mạng đổi một mạng’, nên ngay cả trong thời xa xưa, rất ít người dám dùng nó vì cái giá phải trả quá lớn.]
Tôi còn muốn hỏi thêm, nhưng người kia bảo rằng cuốn sách đã quá cũ, một số phần bị che mất, phải đợi vài ngày nữa người lớn trong nhà họ về mới có thể hỏi rõ hơn.
[Nhưng tôi có thể chắc chắn một điều: Tuyệt đối đừng để con cá này xuất hiện trong tầm mắt của hai người.]
[Chỉ cần thả nó đi trước khi nó hoàn thành nghi thức, mọi triệu chứng của Chu Minh sẽ tự động biến mất.]
Tôi bán tín bán nghi, nhưng con cá này thực sự quá kỳ quái, khiến tôi cảm thấy lạnh sống lưng.
Dù sao đi nữa, hôm nay đã là ngày thứ hai rồi.
Chậm nhất là ngày mai, tôi nhất định phải tìm cách vứt bỏ nó!
4
Ngày hôm sau, khi tôi thức dậy, Chu Minh vẫn ngồi trên ghế sô pha, vô cảm nhìn chằm chằm vào con cá trong bể.
Tôi không che giấu gì nữa mà trực tiếp nói với Chu Minh, bảo anh ấy mau xử lý con cá này đi.
Nhưng Chu Minh chỉ cười nhạt, nói tôi là người lớn rồi mà lại chấp nhặt với một con cá. Anh ấy không tin.
Chỉ đến khi tôi dọa rằng nếu không xử lý con cá này, tôi sẽ chia tay, anh ấy mới do dự: “Chỉ là một con cá thôi mà? Có cần tức giận đến vậy không? Em không thích thì không nuôi nữa là được chứ gì.”
Dù nó chỉ là một con cá, nhưng đúng là khiến người ta thấy bất an.
Khi Chu Minh chuẩn bị mang con cá ra ngoài, tôi cũng định đi mua ít đồ về nấu ăn cho anh ấy. Theo lời của người bạn trên mạng, tối nay Chu Minh sẽ ăn uống trở lại.
Thế nhưng khi tôi xách túi lớn túi nhỏ về đến nhà, tôi như chết sững.
Con cá trong bể vẫn còn đó, hơn nữa, nó đang nhìn tôi bằng ánh mắt của một kẻ chiến thắng!
Tôi hoảng loạn hét lên, nhưng khi nhìn lại, con cá chỉ đơn thuần bơi trong bể, ăn thức ăn như bình thường.
Không thể nào! Một con cá… sao có thể có biểu cảm như con người?
Thật quá đáng sợ.
“Em về rồi à, A Dĩnh. Anh nói em nghe này, con cá này đúng là kỳ quái, em không biết hôm nay đã xảy ra chuyện gì đâu.”
Chu Minh kích động kể lại: “Em nói xem con cá này có phải nhận định nhà chúng ta rồi không? Hôm nay thế nào cũng không thả đi được, giống như nó đã dính chặt vào cái xô vậy. Anh không còn cách nào khác nên đành mang nó về.”
Nghe đến đây, tôi suýt bật khóc. Không còn tâm trạng ăn uống gì nữa, nhìn trời sắp tối, tôi vội tắt đèn, kéo Chu Minh vào phòng, len lén quan sát phòng khách qua khe cửa.
Chu Minh chẳng hiểu gì, nhưng thấy tôi căng thẳng như vậy cũng làm theo.
Điện thoại liên tục rung lên vì tin nhắn riêng, nhưng tôi chẳng còn tâm trạng để xem. Lúc này, tim tôi đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.